I'm J_Green

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2011

Chờ Đợi (J_Green)

Cuộc Sống & Con Người


 Đêm  nay , lại  một  đêm  nữa … tôi  sống  trong  sự  chờ  đợi . Cái  cảm  giác  mòn  mỏi  khi  phải  cố  gắn  chờ  một  ai  đó  nghe  sao  lại  khó  đến  thế ?  Lúc  nhìn  lên  đồng  hồ , tôi  như  thấy  được  từng  giờ  trôi  qua  trong  lặng  thinh  đến  bất  ngờ .  Có  lẽ , ngay  chính  giây  phút  này , tôi  hoàn  toàn  cảm  nhận  được  sự  cô  đơn , trống  trải khi  nghĩ  về  kỷ  niệm . Thật  sự , nó  làm  tôi  thấy  nhớ  em , thấy  nuối  tiếc  về  những  tháng  ngày  ấy !  Những  tháng  ngày  đẹp  nhất  trong  tôi .  Nhưng  tại  sao , hôm  nay  tôi  lại  chỉ  có  một  mình …. một  cây  đàn , một  bản  nhạc , một  góc  phố ?  Đúng !  Ngay  cả  chính  tôi  cũng  không  thể  hiểu  nổi  mình .  Vì  có  thể ,  vết  nứt  giữ  tôi  và  em  đã  hóa  thành  vực  sâu  quá  lớn.  Là  tại  tôi , tôi  chỉ  biết  kiếm  tìm  bao  điều  “ trọn  vẹn ”… để  rồi  hết  sai  lầm  này  đến  sai  lầm  khác … gánh  trên  con  người  chỉ muốn  ôm  ấp  tham  vọng , ích  kỷ  cho  riêng  mình . Đến  hôm  nay , tôi  mới  nhận  ra  được , mình  như  môt  con  rối  chay  vòng  quanh  chỗ  đứng  hiện  tại  trong  sự  ngốc nghếch  mà  suốt  bao  năm  qua , cứ  ngỡ  đã  dần  đạt  được  mọi  thứ .  Em  biết không ?  Trước  đây , tôi  rất  ghét  cái  cảm  giác  khi  phải  chờ  phải  đối  diện  với  sự  chờ  đợi  … nó  làm  tôi  vô  cùng  buồn  bực , khó  chiu … nếu  chưa  kể  đến  những  lần  tôi  muốn  vứt  bỏ  hết  tất  cả  dù  là  tình  cảm  hay  sự  nghiệp . Nhưng  cũng  trong chính  đêm  nay , tôi  lại  một  lần  biết  được … sự  chờ  đợi , lại  quan  trọng , quý  giá  đến  vô  cùng .  Khi  thấu  hiểu  ý  nghĩa  của  nó … tôi  cảm  thấy  mình hạnh  phúc  lắm ! Hạnh  phúc  vì  biết  rằng , tôi  đã  yêu  em … Rất  có  thể , khi  tôi  tỉnh  thức … em  đã ở  nơi  rất  xa . Nơi  đó , sẽ  quên  hết  chuỗi  ngày  từ  quá  khứ  và  cũng  có  thể … em  như  tìm  được  một  điểm  tựa  vững  chắc … Không  sao  cả !  Vì  bất  cứ  ai  gieo  điều  gì … phải  tự  mình  gặt  lấy … Vậy  nên , tôi  sẽ  vui  vì  điều  ấy , sẽ  tiếp  tục  sống  và bước  đi  trong  sự  chờ  đời . Dẫu  là  hi  vong  mong  manh … hay  phía  trước  phải  đối diện  với  nhiều  thử  thách . Tôi  vẫn  mãi  chờ.  Chờ  em  như  em  đã  từng  chờ  tôi  trong  “ nước  mắt ” …

  Trích  từ :  Cảm  xúc  bất  chợt